chỉ là la liếm với booss bí ẩn, cười hằng ngày vì công việc phải thành ra bộ dạng này đây. “Sao không phụ bán giúp mẹ đi.” Phương dựng xe xuống rồi thay Thư dắt xe vào trong. “Chưa biết… Để coi tình hình đã…” Thư ngập ngừng trả lời, bước đi chầm chậm theo sau lưng nó. “Cơm nước gì chưa. Có đói bụng không?” Phương lại hỏi. “Lúc chiều có ăn rồi. Ăn không vô.” Thư trả lời chậm rãi. “Thôi lên nghỉ ngơi đi. Cái mặt không còn một chút năng lượng.” Phương nhìn lại Thư, trà xanh tranh thủ với booss bướm non sau đó cười rồi khuyên. Thư cười nhẹ đáp lại, cô bước chậm lên nhà