bất lực ông chủ đụ em thư ký mình day dáng chuẩn, thấu hiểu tâm tư của hai đứa bé, vị đạo sĩ trẻ trung khuôn mặt lộ nét cười, cứ để chúng nó ngắm nghía một thôi một hồi, mới lên tiếng gọi, rồi tiếp tục đi về phía trước. – Đây là Vân Hải trong Thanh Vân Lục Cảnh, đầu đằng kia còn đẹp hơn nữa! – Thường Tiễn vừa đi vừa nói. Lâm Kinh Vũ không nén được hỏi: – Là gì đấy ạ? Thường Tiễn vung tay chỉ, miệng đáp: – Hồng Kiều… Hai đứa phóng mắt nhìn ra xa, chỉ thấy tít tắp phía trước, nơi cuối khoảng sân, woa! thầy giáo phang em nhân viên chân dài sau làn mây lảng bảng như sương, tựa hồ có vật gì